Vào những năm 1800, ở Tây phương, người ta chấp nhận rộng rãi giả thuyết “di truyền pha trộn”: tính trạng của con cái là sự pha trộn tính trạng của bố và mẹ, giống như cách ta trộn màu trắng với màu đỏ thì được màu hồng. Tuy nhiên, giả thuyết này lại không giải thích được hiện tượng một tính trạng được biểu hiện đột ngột sau một số thế hệ không có sự xuất hiện của nó. Một giả thuyết khác cũng được đặt ra là giả thuyết “hạt”: theo giả thuyết này, bố mẹ truyền cho con cái những đơn vị di truyền riêng biệt và chúng giữ nguyên bản chất mà không bị pha trộn ở đời con
Năm 1866, bằng các thí nghiệm kinh điển của mình, Mendel đã làm sáng tỏ giả thuyết “hạt” và xây dựng học thuyết di truyền vài chục năm trước khi nhiễm sắc thể được quan sát dưới kính hiển vi và người ta hiểu được quy luật di truyền của các nhiễm sắc thể.
1. Khái niệm đơn vị di truyền trong giả thuyết “hạt” được đề cập ở đây tương ứng với khái niệm nào mà Mendel và sau đó là di truyền học hiện đại đã phát biểu?
2. Giả thuyết “hạt” đã được Menđen làm sáng tỏ trong thí nghiệm nào của ông? Hãy trình bày thí nghiệm đó? Và cách Menđen lý luận?